广崇 ( guǎng chóng )

國語辭典

廣崇 (guǎng chóng)
  1. 廣大而崇高。

    • 淮南子.泰族:「夫觀六藝之廣崇,窮道德之淵深,達乎無上,至乎無下。」
    • 史記.卷八十四.屈原賈生傳:「明道德之廣崇,治亂之條貫,靡不畢見。」